chuyển nhà thành hưng Dường như ngày nào em cũng phải suy nghĩ, dường như lần nào đi cạnh anh em cũng phải đắn đo. Là đúng hay sai, là đáng trách hay nhẫn tâm, rồi em phải làm sao để tốt cho mọi thứ cho cả hai chúng ta. Cuối cùng em vẫn chọn rời đi, rời bàn tay em từng nắm, rời bờ vai em từng dựa vào… Em rời bỏ anh vào một ngày Sài Gòn chẳng đẹp chút nào!Em thấy mệt mỏi vì phải cố gắng vờ đi mọi thứ, vờ đi anh, vờ đi suy nghĩ trong anh. Em chẳng cười, chẳng nói, tránh mặt anh, chỉ vì em muốn tốt cho anh cho cả em nữa. Có thể bây giờ còn khó khăn vì chỉ cần thấy anh là em muốn ở cạnh, muốn chuyện trò, muốn cười đùa với anh như ngày trước. Em thấy khổ tâm tận cùng khi anh mệt mỏi em chẳng thể hỏi han, không thể nhìn thấy anh như ngày trước, không thể nhìn anh với ánh mắt như ngày trước, không thể dịu dàng với anh như ngày trước, em không thể đối xử với anh như ngày trước. Em nói rằng, em biết em sai, thứ tình cảm này là sai. Tuyệt nhiên là vậy. Hôm nay anh buồn không khi nhìn thấy em như vậy, hôm nay anh giận em không khi em chẳng nói chẳng rằng, anh có bực tức em không khi em chẳng còn là em ngày trước. Em nhìn thấy sự mệt mỏi trong anh, sự giận dỗi trong anh, sự khó chịu trong mắt anh, những suy nghĩ trong anh, vì sao em lại thế, cả sự bực tức đối với em, trong đôi mắt anh. Em chẳng làm gì khác được, quả thực em như bất lực khi đứng trước ngã rẽ này, chẳng biết đi đường nào, tránh đường nào. Một là tự em làm đau em, hoặc là em càng làm đau em, hơn nữa em sẽ làm đau em và nhiều thứ khác. Em thà làm đau em, thà một mình em tổn thương mọi thứ sẽ tốt hơn nhiều. Hôm nay, em suy nghĩ về chuyện rời khỏi thành phố này, em sẽ tới thành phố khác. Không anh. Không sáng sáng thấy anh. Tối đến lại thấy anh. Anh xuất hiện trong em suốt ngày dài như vậy. Ở thành phố đó nhất định không có hương hoa sữa, nhất định sẽ không có những con đường, những quán xá, những nơi em đã từng qua cùng anh như ở thành phố này. Nhất định ở thành phố đó em sẽ chẳng bao giờ thấy anh. Vì nếu gặp lại anh ở thành phố đó em sẽ dừng lại, em sẽ nghe theo con tim mà dừng lại vì anh, không phải vì ai nữa. Nhưng anh sẽ tìm em sao, anh sẽ chạy đi tìm em sao, không, anh phải ở lại thành phố này, nơi này dành cho anh, không phải em. Ngày hôm nay, mọi thứ đối với em chẳng thật dễ dàng chút nào. Chưa từng dễ dàng chút nào. Để xa anh như thế này chẳng hề dễ chịu chút nào. Em trách em. Em trách em. Em muốn ở cạnh anh, nhưng ở một thành phố khác! “Rốt cuộc em không thể làm được như em nghĩ, rốt cuộc thì em vẫn thua chính mình. Em dù cố gắng đến mấy cũng vẫn thua cuộc, là kẻ thua cuộc thảm hại ngay trong chính tình cảm của mình. Hôm nay, em thất bại! Em đáng trách. Em đáng trách! Anh. Em muốn rời bỏ thành phố này ngay lập tức… “. taxi tải thành hưng
chuyển nhà thành hưng Tối thứ bảy, 13/10, tôi được bạn rủ ra phố đi bộ Bùi Viện chơi. Mang danh là phố đi bộ nhưng tôi thấy đây giống phố đi nhậu thì đúng hơn. Quán bia, quán bar, quán nhậu vỉa hè cùng lượng người quá đông khiến không gian ở đây rất bức bối. Người ngồi nhậu tràn xuống hết lòng đường, chỉ chừa lối đi chừng rộng chừng 2 mét. Hầu hết là người Việt ngồi nhậu, khách tây chỉ lẻ tẻ. Tôi cứ tưởng đây là phố "Tây" hút khách du lịch nhưng nhưng nhìn cũng chẳng khác gì các phố nhậu tràn lan ở Việt Nam. Tuy nhiên vì mang danh phố "đi bộ" nên hàng quáng có quyền tràn xuống bày bàn ghế cho khách ngồi giữa lòng đường? Các màn biểu diễn nghệ thuật đường phố vắng bóng vì đã bịngười ăn nhậu chiếm hết chỗ. Người ngồi nhậu giữa lòng đường phố đi bộ Bùi Viện, ảnh chụp vào 23h30 ngày 13/10. Ảnh: Yến Thanh. Tôi thấy phố Bùi Viện khác xa những phố Tây như Khao San (Thái Lan) Siemriep (Campuchia), Luang Pha Bang (Lào) là nơi rất thu hút khách du lịch nước ngoài với tư cách là một điểm đến văn hoá. Còn phố Bùi Viện thì hút người Việt đến để nhậu. Chính thức khai trương vào ngày 20/8/2017, chỉ sau một năm hoạt động mà tôi thấy phố đi bộ Bùi Viện đã đi chệch hướng với mục tiêu ban đầu.
chuyển nhà thành hưng Tối thứ bảy, 13/10, tôi được bạn rủ ra phố đi bộ Bùi Viện chơi. Mang danh là phố đi bộ nhưng tôi thấy đây giống phố đi nhậu thì đúng hơn. Quán bia, quán bar, quán nhậu vỉa hè cùng lượng người quá đông khiến không gian ở đây rất bức bối. Người ngồi nhậu tràn xuống hết lòng đường, chỉ chừa lối đi chừng rộng chừng 2 mét. Hầu hết là người Việt ngồi nhậu, khách tây chỉ lẻ tẻ. Tôi cứ tưởng đây là phố "Tây" hút khách du lịch nhưng nhưng nhìn cũng chẳng khác gì các phố nhậu tràn lan ở Việt Nam. Tuy nhiên vì mang danh phố "đi bộ" nên hàng quáng có quyền tràn xuống bày bàn ghế cho khách ngồi giữa lòng đường? Các màn biểu diễn nghệ thuật đường phố vắng bóng vì đã bịngười ăn nhậu chiếm hết chỗ. Người ngồi nhậu giữa lòng đường phố đi bộ Bùi Viện, ảnh chụp vào 23h30 ngày 13/10. Ảnh: Yến Thanh. Tôi thấy phố Bùi Viện khác xa những phố Tây như Khao San (Thái Lan) Siemriep (Campuchia), Luang Pha Bang (Lào) là nơi rất thu hút khách du lịch nước ngoài với tư cách là một điểm đến văn hoá. Còn phố Bùi Viện thì hút người Việt đến để nhậu. Chính thức khai trương vào ngày 20/8/2017, chỉ sau một năm hoạt động mà tôi thấy phố đi bộ Bùi Viện đã đi chệch hướng với mục tiêu ban đầu.
chuyển nhà thành hưng Tôi được biết hệ thống túi khí thường được đặt quanh xe tại các vị trí như: Túi khí trước, túi khí bên, túi khí rèm, túi khí đầu gối, túi khí trung tâm phía sau, túi khí dây đai an toàn hay thậm chí cả túi khí trên trần xe. Túi khí phía trước được xem là phổ biến nhất trên xe hơi hiện nay và là trang bị bắt buộc tại nhiều quốc gia trên thế giới. Túi khí trước được bật nổ từ phía dưới bảng táp lô trước mặt người lái và hành khách trong những vụ va chạm trực diện để ngăn ngừa hành khách va đập vào các chi tiết của nội thất. Nhưng sao chiếc siêu xe khoảng 16 tỷ đồng của ca sĩ Tuấn Hưng bị vỡ nát đầu, tôi lại không thấy bung túi khí ở vị trí vô lăng người lái?
chuyển nhà thành hưng “Chỉ vì gia đình nghèo quá, mới cắn răng làm “phi công trẻ”, làm “trò chơi” cho những quý bà lắm tiền nhiều của chứ có ai mong muốn như vậy đâu”- lời tâm sự có vẻ rất thật của một tiếp viên phòng trà tên Ngọc Kỳ trên đường Cao Thắng (quận 3, TP HCM). Học đến lớp 9 thì nghỉ, Kỳ lên Sài Gòn với mong muốn lập nghiệp. Tuy học thấp nhưng Kỳ được trời phú cho vóc dáng cao ráo, vạm vỡ và có nét gì đó rất lãng tử. Cậu nhanh chóng xin được công việc phục vụ ở một quán bar và để rồi 2 tháng sau thành một “trai bao” chính hiệu của một trong những quý bà U50. Với cái miệng dẻo quẹo cùng những lời nói ngọt như mật của mình, Kỳ nhanh chóng được “vợ” hơn mình trên 20 tuổi sắm sửa cho mọi thứ. ĐTDĐ đắt tiền, xe xịn, quần áo đẹp… cậu muốn là có. Thế nhưng đổi lại, mỗi khi “vợ” muốn là “cậu” phải ngay lập tức có mặt bất kể giờ giấc. Thậm chí, nửa đêm đang ngủ mơ màng, “vợ” gọi là cậu phải lập tức có mặt để “đáp ứng” người tình. “Bây giờ nếu cho em được lựa chọn lại em sẽ không bao giờ làm cái nghề này. Tuy có tiền, được ăn ngon, mặc đẹp nhưng rất nhơ bẩn và rẻ rúng”. Khi nào “vợ” muốn, các phi công trẻ đều phải có mặt ngay lập tức để đáp ứng.( ảnh minh họa ) Với những trải nghiệm của mình, Kỳ dễ dàng nhận ra đâu là những quý bà đến phòng trà với mục đích nghe nhạc chân chính, đâu là kẻ muốn đến để “săn” trai.Cậu nhớ lại người tình đầu khi vừa mới đặt chân vào nghề. Đó là người phụ nữ chừng 40 tuổi, tên Thúy, là một doanh nhân giàu có, con cái đều đã trưởng thành nên không phải lo nghĩ gì nhiều. Chỉ phiền não mỗi ông chồng, làm GĐ một Công ty nên thường xuyên đi công tác, nhậu nhẹt với đối tác bất kể ngày đêm. Ngoài ra, ông ấy còn có nhân tình khiến tình cảm vợ chồng rạn nứt. Mặc dù chưa ly hôn nhưng hai người từ lâu đã không còn sống chung một nhà. Con cái đều có gia thất riêng nên bà phải ở một mình trong căn biệt thự rộng lớn ở quận 7. Chính vì buồn chán nên bà hay tới các tụ điểm ăn chơi để giải khuây. Và phòng trà nơi Kỳ làm việc lúc đó chính là địa điểm yêu thích của bà ta. Thấy Kỳ điển trai, lại là “lính mới”, trông ngây thơ, chân chất nên lần đầu tiên mới gặp cậu, bà Thúy đã “kết” cậu. Bà ta kể lể rất nhiều về hoàn cảnh của mình khiến một gã trai nghèo khó như cậu đã mủi lòng. Bà ấy tỏ ra tử tế khi lúc nào cũng bo cho Kỳ rất nhiều tiền. Sự chân thành của một người phụ nữ bao giờ cũng khiến những người đàn ông cảm động. Sự thiếu thốn tình cảm của một người phụ nữ và khao khát được chia sẻ đã khiến chàng trai trong sáng vừa mới bước chân vào đời đổ gục hoàn toàn. Sau vài lần tới phòng trà, bà Thúy trở thành khách quen của Kỳ. Hàng tuần, bà tới đây 2-3 lần. Nhưng bỗng một tuần liền không thấy bà tới, Kỳ liều gọi điện hỏi thăm thì được biết bà bị ốm, đang ở nhà nghỉ. Trong điện thoại bà còn kêu buồn chán và ngỏ ý bảo Kỳ rảnh thì tới thăm. Vốn thân thiết, lại có thiện cảm nên chọn ngày chủ nhật, cậu tới căn biệt thự của bà. Khi vừa mới vào nhà, Kỳ cảm thấy choáng ngợp trước sự giàu có của gia chủ thì bà Thúy bỗng xuất hiện với bộ đồ ngủ mỏng tang. “Lúc đó, em thật sự rất hoảng. Một lúc sau thì bà ta mời em vào phòng uống nước. Tuy nhiên, khi em còn đang bỡ ngỡ thì bà ta bỗng quay sang ôm chầm lấy em và nói: “Nếu anh đồng ý làm người tình của em thì sau này anh muốn gì sẽ có cái đó. Tiền không thành vấn đề”. Lúc đó, vì ma lực của đồng tiền em đành nhắm mắt đưa chân để phục vụ bà ấy. Sau 2 tháng làm “chồng” bà ta thì cơ thể em bị suy nhược bởi “nhu cầu” của bà ấy rất cao. Em chịu không nổi nên đã xin thôi việc tại phòng trà và chuyển đi chỗ khác, cắt hoàn toàn liên lạc với bà ta”- Ngọc Kỳ vẫn còn ám ảnh mỗi khi nhớ lại. Theo Ngọc Kỳ, những ai đã trải qua nghề này, cầm được đồng tiền trong tay mới thấy hết được sự nhục nhã, đắng cay. Kỳ cho biết: “Trong số những quý bà, quý cô tới vũ trường, ngoài những người đến với mục đích trong sáng, cũng có không ít những người chỉ vì chuyện gia đình đổ vỡ, hay trốn chồng con để tìm nơi giải khuây, nhất là tìm “của lạ” và thỏa mãn ham muốn khi tuổi xuân đã qua mà cơ thể vẫn còn sung sức.taxi tải thành hưng
chuyển nhà thành hưng Tháng 4/2016, Nigel Wilkinson, 43 tuổi - một nhiếp ảnh gia ở Bristol (Anh) đã mời Steven Featley đi uống rượu. Họ tình cờ biết nhau qua một trang web của những người yêu nhiếp ảnh. Họ gặp nhau tại quán bar ở trung tâm Bedminster, Bristol và sau đó đi ăn tối. Cuộc nói chuyện vui vẻ mở ra cho Steven Featley một tương lai tốt đẹp. Điều cuối cùng Steven nhớ là anh cảm thấy chóng mặt, vã mồ hôi, không thể kiểm soát được hành vi sau khi uống một cốc nước Wilkinson đưa cho và xin phép vào phòng vệ sinh, nơi anh ngất lịm, Steven kể với cảnh sát. Vào cuối đêm hôm đó, chàng trai 19 tuổi cho biết mình bị người đàn ông đưa về căn hộ của anh ta và cưỡng hiếp trong khi anh bất tỉnh. Khi tỉnh dậy, Steven phát hiện mình đang nằm cạnh người đàn ông nổi tiếng trên giường, trần truồng và đau đớn. Phải đến tối hôm đó, Steven mới có thể thoát ra khỏi căn hộ của Nigel Wilkinson. Sáng hôm sau, gia đình đưa nam sinh này đi báo cảnh sát. Tuy nhiên, khi tới nhà của Wilkinson để thi hành lệnh bắt giữ, cảnh sát tìm thấy Ricci Watt - một nạn nhân 23 tuổi khác đang nằm trên ghế sofa, lay mãi không dậy. Trong khi Wilkinson bị đưa về sở cảnh sát thì Ricci Watt được chuyển tới bệnh viện. Tại đây, các bác sĩ phát hiện người này đã sử dụng chất kích thích và cả thuốc an thần với lượng lớn. Chất này cũng được tìm thấy sau khi xét nghiệm máu của Steven. Ngoài ra, cả Steven và Watt đều không có chút ý thức nào về những gì đã xảy ra cho đến khi tỉnh lại. Mắc bẫy vì muốn nổi tiếng Trong quá trình tìm kiếm ngôi nhà, cảnh sát cũng đã tìm thấy trong máy tính của Wilkinson các bức ảnh của nhiều người đàn ông, vài người trong số họ trần truồng và có vẻ tất cả đều đang bất tỉnh. Ngoài ra, trong nhà còn có nhiều loại chất kích thích, thuốc kích dục, chất gây nghiện và an thần khác. Nigel Wilkinson là nhiếp ảnh gia nghiệp dư đồng thời cũng là người đồng tính và là một con nghiện ma túy từ nhiều năm nay. Để thỏa mãn nhu cầu tình dục quái đản của mình, Wilkinson đã sử dụng nhiều trang mạng xã hội để tìm những chàng trai trẻ và chơi bời, tự quảng cáo mình như một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp có thể đào tạo họ thành người mẫu cũng như thực hiện những bộ ảnh đắt giá giúp họ nổi tiếng một cách nhanh chóng. Bằng cách này, rất nhiều “con mồi” đã bị mắc câu. Theo lời hẹn, các nạn nhân tới nhà Nigel Wilkinson, sau đó được mời những ly rượu mạnh, những cốc nước pha với chất kích thích để khiến họ “trở nên ngoan ngoãn”. Sau đó, hắn cưỡng hiếp một cách tàn bạo, thậm chí còn tự tay ghi hình lại toàn bộ hành vi bệnh hoạn của mình. Wilkinson đã bị cáo buộc 11,5 năm tù cho hai tội hiếp dâm và ba tội liên quan đến sử dụng chất kích thích có chủ đích để thực hiện hành vi cưỡng hiếp. Cảnh sát cho biết số lượng nạn nhân có thể lên tới con số lớn nhưng nhiều người không nhận thức được điều gì đã xảy ra hoặc cảm thấy xấu hổ nên đã. taxi tải thành hưng
chuyển nhà thành hưng Ngày 17-10, Bộ Công an công bố Dự thảo Báo cáo đánh giá tác động của chính sách trong dự án Luật Cư trú (sửa đổi) để lấy ý kiến đóng góp trong 2 tháng. Trong dự thảo, Bộ Công an đưa ra 2 phương án: giữ nguyên hình thức quản lý hộ khẩu như hiện nay hay bãi bỏ hình thức quản lý dân cư bằng sổ hộ khẩu, sổ tạm trú giấy mà thay thế bằng hình thức quản lý theo số định danh cá nhân cập nhật từ Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư. Với phương án một, Bộ Công an sẽ không phải sửa đổi, bổ sung hệ thống văn bản quy phạm pháp luật hiện hành quy định về thủ tục hành chính có liên quan tới giấy tờ công dân. Theo đó, Nhà nước không phải bảo đảm kinh phí để sửa đổi, bổ sung hệ thống văn bản quy phạm pháp luật này. Tuy nhiên với phương án này, người dân vẫn phải mất thời gian, công sức, chi phí liên quan tới sổ hộ khẩu, sổ tạm trú khi tham gia các giao dịch hoặc thực hiện các thủ tục hành chính có yêu cầu phải xuất trình. Nhà nước vẫn phải duy trì các bộ phận quản lý chuyên trách ở nhiều cấp để thực hiện các công đoạn quản lý sổ hộ khẩu, sổ tạm trú như lập tờ khai, thống kê, lập biểu mẫu... Phương án 2, thực hiện quản lý dân cư thông qua số định danh cá nhân cập nhật từ Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, Bộ Công an cho rằng đây là giải pháp đáp ứng xu thế ứng dụng công nghệ thông tin vào hoạt động của cơ quan nhà nước, hướng tới Chính phủ điện tử... Việc này góp phần đơn giản hóa thủ tục hành chính, giấy tờ công dân liên quan đến quản lý dân cư, giảm chi phí khi thực hiện thủ tục đăng ký cư trú. Theo Bộ Công an, khi ứng dụng công nghệ thông tin (cập nhật thông tin cá nhân từ Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư) vào giải quyết thủ tục hành chính sẽ giúp giảm chi phí ước tính khoảng 1.600 tỉ đồng mỗi năm từ việc công dân không phải khai nhiều lần các thông tin cơ bản của mình; không phải thực hiện việc sao, chụp hoặc thực hiện thủ tục hành chính chứng thực bản sao từ bản chính giấy tờ công dân như trước đây. Sử dụng số định danh cá nhân vào quản lý dân cư sẽ là nền tảng để phát triển và sử dụng thẻ công dân điện tử (hoặc phương tiện điện tử), mở rộng các ứng dụng để tích hợp thông tin của nhiều ngành trên một thẻ (hoặc phương tiện điện tử). Về hạn chế ở phương án này, Bộ Công an cũng cho rằng, việc xây dựng Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư là dự án quy mô lớn, tính chất phức tạp, phạm vi triển khai rộng khắp từ trung ương tới tận xã, phường, thị trấn với vốn đầu tư tới trên 3.367 tỉ đồng trong khi điều kiện ngân sách nhà nước còn nhiều hạn chế, khó khăn...taxi tải thành hưng
chuyển nhà thành hưng Cha của đứa con tôi đang mang trong bụng là một người bạn lâu năm của tôi. Cậu ấy 27 tuổi, còn tôi 32. Tôi lớn tuổi hơn nên giữa hai người không thể nói là tồn tại tình yêu. Chúng tôi cũng không công khai mối quan hệ thầm kín của mình cho mọi người biết. Chỉ là, thi thoảng chúng tôi có gặp nhau, cùng đi ăn, uống chút rượu, nói chuyện vui vẻ rồi kết thúc mọi chuyện ở trên giường. Chỉ thế thôi, không ai trong chúng tôi muốn một tình yêu nghiêm túc. Thế nhưng chuyện đời trớ trêu, tôi lại không may dính bầu. Đó có thể là lần duy nhất chúng tôi không dùng bao cao su do hôm ấy gặp nhau cũng bất ngờ ngoài dự tính. Nghĩ chưa đến ngày rụng trứng, tôi chủ quan không uống thuốc tránh thai khẩn cấp. Chỉ một lần duy nhất không dùng biện pháp bảo vệ ấy, mà tôi lại mang bầu. Ban đầu khi biết tin, cậu ấy nói bất kể thế nào cũng sẽ ở bên tôi. Đã nhiều lúc tôi đắn đo giữa chuyện tiếp tục mang thai, sinh con, hay sẽ bỏ đi đứa trẻ này. Cậu ấy đều chia sẻ lo lắng với tôi, nói tùy tôi quyết định, cậu ấy không muốn tôi vì nghĩ đến cậu ấy mà có thể đưa ra quyết định phải hối hận sau này. Lần lữa mãi tôi vẫn không thể đi bỏ con, nhưng giữ lại nó đồng nghĩa với chúng tôi phải công khai quan hệ và làm đám cưới, tôi không thể sinh ra một đứa con không có bố. Đứa trẻ tôi đang mang trong bụng là một bé trai. Tôi hỏi cậu ấy khi nào sẽ nói chuyện này với gia đình, tôi nghĩ họ có quyền được biết về đứa cháu nội tôi đang mang trong bụng. Nhưng rồi cậu ấy bảo với tôi, đừng gây sức ép cho cậu ấy nữa. Tôi có cảm giác cậu ấy đang trách cứ tôi cố tình mang bầu để được làm đám cưới. Tôi hiểu cậu ấy chưa sẵn sàng làm bố. Bản thân tôi cũng chưa chuẩn bị tâm lý làm mẹ, nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ xảy ra. Đứa trẻ chẳng có tội tình gì, lại là máu mủ của tôi, sao tôi có thể đang tâm đoạt đi sự sống của nó. Tôi không biết phải làm gì khi bụng mỗi ngày một to. Tôi cũng không biết phải thanh minh cho mình như thế nào. Đám cưới ấy tôi thật ra không cần, vì với cậu ấy tôi không có tình yêu. Nhưng phải làm sao cho mọi chuyện đều trọn vẹn? taxi tải thành hưng
Tột cùng nỗi đau, tôi chọn cách tha thứ chuyển nhà thành hưng Tuổi 20, tôi khao khát một người đàn ông đủ mạnh mẽ, bản lĩnh, giỏi giang hơn mình để có thể dựa vào. Một chàng hoàng tử như trong những giấc mơ cổ tích đến và dắt tay mình cùng đi. Nhưng người đàn ông ấy không đến ở tuổi hai mươi. Chàng lại đến, khi tôi đã trở thành người đàn bà đầu bù tóc rối, sợ hãi tìm những nếp nhăn trong gương mỗi ngày, khi sự nhiệt huyết yêu đương trong tôi đã mỏi mệt, chỉ còn sự mặc cảm khoét ruỗng mình đến nỗi thấy mình cô đơn hơn cả một con ốc lang thang trên sa mạc. Không còn những căng tràn sức sống, không còn những nông nổi để bất chấp mộng mơ, tôi ôm nỗi đau rất đàn bà - nỗi đau bị người đàn ông duy nhất cuộc đời mình khao khát từ chối. Nỗi đau bị từ chối không phải hồn nhiên như tuổi 20, từ chối nắm tay nhau đi cùng một đoạn đường cho khác người xa lạ rồi vội vã quên nhau trước ngã ba đường. Nỗi đau bị từ chối của một người đàn bà tự thấy mình già nua ở cuối mùa nhan sắc, là nỗi đau khi thấy bản thân không còn được khao khát nữa. Người đàn bà già nua xấu xí, cố siết lấy bàn tay người đàn ông của mình mãi mà vẫn không chặt, vì người đàn bà ấy không còn được nắm tay nữa. Ở tuổi hai mươi, người đàn bà khinh khỉnh đón nhận những ánh mắt dán chặt vào bộ ngực căng tràn hay cặp đùi mơn mởn của mình, suy nghĩ làm cách nào để đưa được cô gái ấy lên giường. Bây giờ, người đàn ông liếc ngang người đàn bà già nua ấy một cách hời hợt và nghĩ trong đầu, làm thế nào để không phải lên giường với người đàn bà này. Có những đêm trằn trọc, người đàn bà già nua ấy cố tình nhắn cho người đàn ông một dòng tin rằng "em nhớ anh", để nhận lại lời xua đuổi một cách lịch sự trăm lần như một: "Em ngủ đi". Không đơn giản là đau. Cũng không phải là nỗi buồn hay sự hụt hẫng mà là một thứ hanh hao rất khó gọi tên. Ngày bị người đàn ông duy nhất cuộc đời mình từng khao khát từ chối, tôi gọi đó là một trong những ngày tận cùng của tuyệt vọng. Không tham gia một trận chiến, mà vẫn thấy bản thân đầy thương tích. Tôi ôm ngực mình rạn vỡ, để nhắc nhở mình rằng, mình đã gầy mòn, héo úa như một cành hoa. Người đàn ông duy nhất mà tôi khao khát tìm mọi cách để lảng tránh tôi, chính xác hơn là lảng tránh để phải làm tình với tôi. Nỗi đau đó được gọi là vĩnh viễn. Đến chết cũng không bao giờ xóa nhòa được. Tôi vẫn biết bản thân sẽ chẳng mở lòng với một ai thêm, càng không bao giờ đặt mình quỵ lụy trước tình yêu hay ràng buộc trước bất kỳ một mối quan hệ nào, nhưng nỗi đau bị từ chối, nỗi đau khi phải thừa nhận bản thân không bao giờ được khao khát nữa, quả thực lớn bằng vết thương chí mạng. Sự kiêu hãnh trong tôi đã bị đánh gục hoàn toàn. Nhưng anh vẫn mãi mãi cho rằng, mình vô can. Vậy thì, nếu không chọn tha thứ cho cuộc đời, tôi biết phải tha thứ cho ai? Tận cùng đêm là… ngày Hằng đêm, trước khi khép mắt lại để cố vùi mình vào giấc ngủ nhọc nhằn, tôi vẫn thường tự nhắc nhủ bản thân rằng: Hãy tha thứ cho cuộc đời. Dù cho cuộc đời có vùi dập mình đến đâu, dù cho con người có tráo trở xấu xa đến cỡ nào, mình hãy tha thứ cho tất cả. Mình tha thứ cho cuộc đời, thì cuộc đời sẽ tha thứ lại cho mình. Nước mắt cũng lấp lánh như kim cương, đừng sợ phải khóc. Hãy sợ, khi nước mắt không còn rơi được nữa. Còn biết khóc nghĩa là còn biết tha thiết với cuộc đời, còn biết lưu luyến với tình người, sao phải sợ nước mắt đến vậy? Đêm dù có dài đến đâu thì tận cùng đêm cũng là ngày! Tận cùng của nỗi tuyệt vọng, ta sẽ thấy tuyệt vọng cũng đẹp như những vì sao trong đêm tối. Có những tháng ngày tuyệt vọng đến cùng cực, ôm nỗi buồn của một cô gái đầy bỡ ngỡ trước cuộc đời đã bị những xót xa cào xước hay ôm nỗi đau đớn của một người đàn bà đã biết nếm thấy vị ngọt trong nước mắt, tôi đều cảm thấy mình bình yên đến lạ lùng. Sóng gió vẫn gầm gào ngoài kia, nhưng trong trái tim này, tôi vẫn tìm được bình yên bởi trái tim đã biết lựa chọn bao dung và tha thứ. Khi ấy, tôi lại tha thiết tin rằng, rồi cuộc đời sẽ tha thứ lại cho mình dẫu mình có làm biết bao điều xuẩn ngốc. Đột ngột, đến một cái tuổi, tôi cảm thấy cô đơn có vị ngọt the cay của một viên kẹo bạc hà. Không phải cái kiểu giả vờ chai sạn, tôi không muốn mình từ chối những đặc quyền chỉ có ở tuổi thanh xuân, vẫn luôn muốn sống như ở tuổi thanh xuân, chỉ là trái tim biết rung động nhưng không thể nào thổn thức nữa. taxi tải thành hưng
chuyển nhà thành hưng Tôi được biết hệ thống túi khí thường được đặt quanh xe tại các vị trí như: Túi khí trước, túi khí bên, túi khí rèm, túi khí đầu gối, túi khí trung tâm phía sau, túi khí dây đai an toàn hay thậm chí cả túi khí trên trần xe. Túi khí phía trước được xem là phổ biến nhất trên xe hơi hiện nay và là trang bị bắt buộc tại nhiều quốc gia trên thế giới. Túi khí trước được bật nổ từ phía dưới bảng táp lô trước mặt người lái và hành khách trong những vụ va chạm trực diện để ngăn ngừa hành khách va đập vào các chi tiết của nội thất. Nhưng sao chiếc siêu xe khoảng 16 tỷ đồng của ca sĩ Tuấn Hưng bị vỡ nát đầu, tôi lại không thấy bung túi khí ở vị trí vô lăng người lái?
chuyển nhà thành hưng Sau khi kết hôn, vợ chồng chị Oanh (35 tuổi, sống tại quận Hoàng Mai, Hà Nội) ở với mẹ chồng một năm, sau đó ra riêng. Chị không phàn nàn về kinh tế vì anh làm tốt, yêu con. Tuy nhiên, mẹ chồng chị thường xuyên viếng thăm nhà riêng của họ, can thiệp mọi chuyện, từ ăn uống, sinh hoạt... Lúc không đến được thì bà gọi điện chỉ đạo từ xa. Đều đặn, cứ 5h sáng, vợ chồng chị Oanh đang ngủ say, bà đã gọi điện, giục con dâu: “Dậy đi nhé, chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng cho con”. Cứ 5h30 chiều mỗi ngày, bà sẽ gọi điện: “Về lo đón con cái không được đi đâu nhé”. Tuần tự, 7h30 tối sẽ là cuộc gọi nhắc ăn tối, 9h30 thì gọi điện nhắc đi ngủ. Ban đầu chị Oanh còn cố gắng bắt máy, nhưng kéo dài, chị mệt mỏi không nghe nữa. Căng thẳng mẹ chồng nàng dâu lên đến đỉnh điểm. Chị Oanh nói với chồng, thì anh chỉ bảo: “Tính bà như thế, vợ lựa cách khéo khéo mà cư xử”. “Khi tôi cần một người đồng cảm, cần một bờ vai để dựa thì anh lại không làm được, anh để mặc tôi chống chọi với 'vòng kim cô' của mẹ chồng”, chị Oanh tâm sự. Cuối năm 2017, khi hôn nhân quá bế tắc, chị Oanh quyết định ly hôn. Luật sư Nguyễn Văn Tú, Chủ tịch Công ty Luật TNHH Fanci, người đồng hành với chị Oanh trong vụ án ly hôn, nhận định: “Chị Oanh đã bị sức ép tâm lý trong thời gian dài từ thói quen kiểm soát của mẹ chồng. Nhẽ ra người chồng phải là cầu nối, giúp hóa giải mâu thuẫn. Tuy nhiên, anh lại để mặc vợ tự xoay sở. Không thể giải quyết mâu thuẫn trầm trọng bằng cách đơn giản, hời hợt, sự cố gắng quá ít ỏi như vậy”. Luật sư Tú cho rằng: “Có thể anh chồng này yêu thương nhưng lại không đủ kỹ năng để ứng xử. Cuộc sống gia đình hiện nay chỉ yêu thương, chân thành là chưa đủ, còn phải khéo léo... Trong các mối quan hệ, nếu người chồng quá vụng về, người vợ phải căng mình ra che chắn hết thì khó có được hạnh phúc” Luật sư Ngọc Lan (Đoàn Luật sư TP Hà Nội) cho biết chuyện vợ đưa đơn ly hôn do chồng quá vụng trong đối nhân xử thế không hề hiếm. Anh Minh, chồng chị Hà (33 tuổi, sống tại Hà Nội) là dân công nghệ thông tin, đã mở một công ty riêng và khá thành đạt. Chị Hà là con một nên anh chị về sống chung với bố mẹ vợ. Năm năm sau khi kết hôn, chị Hà lần lượt sinh 2 con. Chăm sóc hai con nhỏ vất vả nhưng chị có sự hỗ trợ lớn từ cha mẹ đẻ. Còn anh Minh thì vẫn sống như thời độc thân, vô lo vô nghĩ, đôi lúc cư xử cộc cằn với gia đình vợ. Khi cha mẹ vợ góp ý về việc chăm sóc gia đình, anh Minh đáp lại bằng thái độ hờ hững, có khi nói xẵng. Cuộc sống chung ngột ngạt, nhưng khi chị Hà đề xuất ra ở riêng, chồng chị lại kiếm cớ thoái thác. Một mặt anh khó chịu vì phải ở rể, nhưng mặt khác vẫn muốn dựa vào nhà vợ để có nhiều thời gian rảnh. Không lâu sau chị đâm đơn ly dị. Luật sư Ngọc Lan - người hỗ trợ chị Hà trong vụ ly hôn - cho rằng những người đàn ông như anh Minh thực chất là thiếu kỹ năng giao tiếp, xử lý các mối quan hệ. Khi sống riêng, mâu thuẫn của hai vợ chồng sẽ dễ xử lý hơn. Nhưng chị Hà và chồng sống chung với nhà vợ nên mâu thuẫn sẽ chồng chéo, phức tạp. “Mỗi gia đình đều có những quy tắc riêng, muốn hòa nhập thì mình phải cố gắng thay đổi. Nếu không muốn hoặc không đủ khéo léo để thay đổi, thì chuyện chia tay là không tránh khỏi”, luật sư Ngọc Lan nhận định. taxi tải thành hưng