1. Cho thuê ô tô tự lái Đà Lạt - 02633 519 539
    Dismiss Notice
Dismiss Notice

đăng tin việc làm miễn phí: Group việc làm xem


Đà Lạt CẦN 2 NỮ LAM PHÒNG LUONG 4TR/TH

Thảo luận trong 'Việc Làm Đà Lạt' bắt đầu bởi Nguyễn Đức Lợi, 18/3/18.

  1. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Vợ chồng tôi sinh được 2 cô con gái, sống tại TPHCM. Con lớn đã học xong đại học, con thứ đang học năm thứ 2. Tôi 53 tuổi, lớn hơn vợ 4 tuổi. Đã lâu rồi tôi có ý định sinh thêm một đứa con trai, nhưng vì điều kiện công việc không cho phép tôi sinh thêm con thứ 3.

    Thời gian gần đây, tôi đi công tác ngoài tỉnh có quen một cô bạn gái kém 19 tuổi. Cô ta chưa lập gia đình nhưng có một đứa con 9 tuổi. Đây là kết quả mối tình sau khi cô ta học xong đại học. Bạn gái tôi ở vậy nuôi con cho đến giờ. Cô ta yêu tôi tha thiết, và tôi cũng vậy. Tôi đã nói dối bạn gái rằng mình đang độc thân và không cho cô ta biết mình đã có vợ và 2 con gái. Do tính chất công việc, một tháng chúng tôi có dịp gặp nhau 2, 3 hôm. Nhiều hôm cô ta xin nghỉ làm ở công ty để gặp tôi dù khoảng cách xa 200 km. Cô ta mong có một đứa con với tôi và làm đám cưới.

    Hiện nay bạn gái tôi đã mang bầu được một tháng. Cô ta muốn tổ chức một đám cưới nhỏ để gia đình, bạn bè, đồng nghiệp đến chung vui. Tôi hơi lo lắng vì không biết phải làm sao. Tôi có nên nói sự thật với vợ và cô bạn gái hay không? Không nói ra tôi sợ sau này mọi người sẽ biết. Mong chuyên gia và độc giả cho ý kiến giúp tôi. Xin cảm ơn. http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  2. giatla Member
    giatla

    giatla Member

    Tham gia ngày:
    27/3/18
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nam
  3. giatla Member
    giatla

    giatla Member

    Tham gia ngày:
    27/3/18
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nam
    hàng tốt giá rẻ có dịch vụ giao hàng thu tiền tận nơi đảm bảo cho khách hàng. phụ bạn một tay chúc bạn ngày phát triển
    ______________________
    dạy nghề spa
    https://t.co/vk3Mg05jo9
     
  4. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  5. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  6. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  7. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chào anh, chồng cũ! Không phải mình em thích chuyên mục này, anh cũng thường đọc đúng không? Chắc anh viết tâm sự này trong trạng thái hơi say. Anh có biết tại sao mỗi lần gặp anh em lại gào khóc không? Vì thấy anh là em thấy những ngày tháng kinh hoàng nhất hiện về. Em từng nói nếu có ngày hết yêu, anh hãy nói, chúng ta chia tay một cách văn minh nhất, để tránh tổn thương cho mình và các con. Ngày anh có bồ, em như rơi từ trên cao xuống vực thẳm. Để làm em nản và ngoan ngoãn ký vào tờ giấy ly hôn, anh đã rất tàn nhẫn, về nhà chửi em không nguyên nhân, đánh em mà em không biết lý do mình bị đánh. Anh vu khống em với ba mẹ anh những gì anh còn nhớ không?

    Em không giận ba mẹ anh, chỉ buồn là sao tình người lại mong manh đến vậy, vài lời nói tất cả có thể trắng thành đen. Ngày ra tòa, mặc cho em ôm 3 con gào khóc dưới cái nắng tháng 6 chói chang, anh lạnh lùng đến đáng sợ. Em bị trầm cảm nặng phải vào viện tâm thần điều trị, may có bố mẹ em từ Hà Nội vào giúp trông con và luôn bên cạnh động viên, còn có những người bạn tốt nữa. Em dần hồi phục, gạt tất cả đau buồn sang một bên để bắt đầu lại ở tuổi 33. 7 năm ở nhà kiến thức của em đã rơi vãi, giờ phải vừa học, vừa làm, vừa chăm con. 4 năm qua con bệnh, con đau, cấp cứu, anh ở đâu vậy? http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Anh đang bận đưa bồ đi du lịch nước ngoài, bận check-in những nhà hàng sang trọng nhỉ? 4 năm qua em đã học thay anh để trở thành người bố tốt, ban ngày em đóng vai bố, ban đêm em trở về đúng nghĩa một người mẹ, ôm ấp vỗ về cho con ngủ. 4 năm gia đình anh chưa một lần hỏi thăm đến 3 đứa cháu nội mặc dù sau ly hôn động thái của em là vẫn đưa con về thăm ông bà 3 lần, bởi em nghĩ trẻ con không có lỗi. Giờ anh bù đắp gì cho em? Bù đắp bằng lời đề nghị như ép em tháng 9 tới ra tòa và anh nhận nuôi 2 con, để em bớt gánh nặng? Chẳng phải năm nay chị bồ của anh tròn 40 tuổi, 4 năm qua chị ấy vẫn không đẻ con cho anh à? Hay em nghe người ta nói mẹ anh và chị ấy đã chửi nhau chẳng ra gì?

    Anh chán "ngôi nhà" mà anh từng tuyên bố đó là tình yêu đích thực rồi đúng không? Tình yêu đích thực của anh đã ly hôn, khác ở chỗ là con của chị ấy để cho chồng cũ nuôi nên mới có điều kiện để chia sẻ, vỗ về anh; đâu giống như em chỉ biết cắm mũi vào cơm áo bỉm sữa. Anh đã là phó giám đốc dự án của một tập đoàn xây dựng, có nhà, có tình yêu đích thực, xin anh những lúc say đừng gọi em nói những lời thương nhớ. Giờ 4 mẹ con em sống cùng nhau rất vui vẻ, hạnh phúc, mỗi sáng thức dậy bọn nhỏ giành nhau ôm mẹ và xem ai là người yêu mẹ nhất, tối được nghe bọn nhỏ líu lo hát cho mẹ nghe bài hát về ngôi nhà hạnh phúc. Anh thấy đấy, anh đã không còn chỗ trong ngôi nhà của 4 mẹ con em nữa rồi.
     
  8. vanchuyen77 Active Member
    vanchuyen77

    vanchuyen77 Active Member

    Tham gia ngày:
    3/4/18
    Bài viết:
    963
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Anh không biết bắt đầu từ đâu và nói như thế nào, chỉ biết xin lỗi em, người vợ cũ của anh. 4 năm qua em đã một mình vất vả chăm sóc con, còn anh quá sai. Hơn 4 năm yêu em và 7 năm là vợ chồng, em đã vì anh chịu bao vất vả, chịu cưới khi trong tay anh chưa có gì, chịu cùng anh ở trong căn phòng trọ tồi tàn, chịu bao thiệt thòi để anh yên tâm phát triển sự nghiệp. Đáng lẽ anh đã có một gia đình hạnh phúc, sự nghiệp ổn định, 3 đứa con ngoan nhưng anh lại ngoại tình. Anh ép em ly hôn để đi theo tiếng gọi tình yêu đích thực, mặc em van xin gào khóc, mặc em một mình ôm 3 con nhỏ, đứa lớn nhất học lớp lá đứa nhỏ nhất gần 1 tuổi. Em trầm cảm đến tiều tụy, chỉ còn da bọc xương.

    Ngày ra tòa anh vui mừng vì được tự do, còn em ôm 3 con rời tòa trong nước mắt, thế mà anh vẫn lạnh lùng không nhìn tới em. Anh để lại nhà cho em (vì 95% tiền ngôi nhà đấy là bố mẹ cho vợ chồng mình sau cưới 2 năm). Ly hôn xong, anh vui với cuộc sống bên người mới, vẫn chu cấp đủ tiền theo tòa án quy định. Còn em cho thuê lại nhà cũ và ôm 3 con thuê nhà mới để bắt đầu lại từ đầu. Em gửi con, xin việc làm, anh không biết được những vất vả sau khi ly hôn mà em gánh chịu một mình. Khi anh có bồ, bố mẹ không ủng hộ và đứng về phía em. Để bố mẹ chấp nhận người mới, anh đã bịa chuyện nói không tốt về em. Từ đứng về phía em, bố mẹ và em gái anh đã quay lưng lại và sỉ vả em. Em chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    4 năm qua rồi anh biết nỗi đau trong em vẫn còn, em vẫn hận anh. Mỗi lần anh thăm con, cứ nhìn thấy anh là em gào khóc. Anh phải làm sao đây? Anh biết em hay đọc mục Tâm sự nên viết ra chỉ mong em cho anh được bù đắp khoảng thời gian 4 năm qua.
     
  9. vanchuyen77 Active Member
    vanchuyen77

    vanchuyen77 Active Member

    Tham gia ngày:
    3/4/18
    Bài viết:
    963
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  10. vanchuyen77 Active Member
    vanchuyen77

    vanchuyen77 Active Member

    Tham gia ngày:
    3/4/18
    Bài viết:
    963
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  11. vanchuyen77 Active Member
    vanchuyen77

    vanchuyen77 Active Member

    Tham gia ngày:
    3/4/18
    Bài viết:
    963
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  12. vanchuyen77 Active Member
    vanchuyen77

    vanchuyen77 Active Member

    Tham gia ngày:
    3/4/18
    Bài viết:
    963
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  13. vanchuyen77 Active Member
    vanchuyen77

    vanchuyen77 Active Member

    Tham gia ngày:
    3/4/18
    Bài viết:
    963
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chào anh, chồng cũ! Không phải mình em thích chuyên mục này, anh cũng thường đọc đúng không? Chắc anh viết tâm sự này trong trạng thái hơi say. Anh có biết tại sao mỗi lần gặp anh em lại gào khóc không? Vì thấy anh là em thấy những ngày tháng kinh hoàng nhất hiện về. Em từng nói nếu có ngày hết yêu, anh hãy nói, chúng ta chia tay một cách văn minh nhất, để tránh tổn thương cho mình và các con. Ngày anh có bồ, em như rơi từ trên cao xuống vực thẳm. Để làm em nản và ngoan ngoãn ký vào tờ giấy ly hôn, anh đã rất tàn nhẫn, về nhà chửi em không nguyên nhân, đánh em mà em không biết lý do mình bị đánh. Anh vu khống em với ba mẹ anh những gì anh còn nhớ không?

    Em không giận ba mẹ anh, chỉ buồn là sao tình người lại mong manh đến vậy, vài lời nói tất cả có thể trắng thành đen. Ngày ra tòa, mặc cho em ôm 3 con gào khóc dưới cái nắng tháng 6 chói chang, anh lạnh lùng đến đáng sợ. Em bị trầm cảm nặng phải vào viện tâm thần điều trị, may có bố mẹ em từ Hà Nội vào giúp trông con và luôn bên cạnh động viên, còn có những người bạn tốt nữa. Em dần hồi phục, gạt tất cả đau buồn sang một bên để bắt đầu lại ở tuổi 33. 7 năm ở nhà kiến thức của em đã rơi vãi, giờ phải vừa học, vừa làm, vừa chăm con. 4 năm qua con bệnh, con đau, cấp cứu, anh ở đâu vậy? http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Anh đang bận đưa bồ đi du lịch nước ngoài, bận check-in những nhà hàng sang trọng nhỉ? 4 năm qua em đã học thay anh để trở thành người bố tốt, ban ngày em đóng vai bố, ban đêm em trở về đúng nghĩa một người mẹ, ôm ấp vỗ về cho con ngủ. 4 năm gia đình anh chưa một lần hỏi thăm đến 3 đứa cháu nội mặc dù sau ly hôn động thái của em là vẫn đưa con về thăm ông bà 3 lần, bởi em nghĩ trẻ con không có lỗi. Giờ anh bù đắp gì cho em? Bù đắp bằng lời đề nghị như ép em tháng 9 tới ra tòa và anh nhận nuôi 2 con, để em bớt gánh nặng? Chẳng phải năm nay chị bồ của anh tròn 40 tuổi, 4 năm qua chị ấy vẫn không đẻ con cho anh à? Hay em nghe người ta nói mẹ anh và chị ấy đã chửi nhau chẳng ra gì?

    Anh chán "ngôi nhà" mà anh từng tuyên bố đó là tình yêu đích thực rồi đúng không? Tình yêu đích thực của anh đã ly hôn, khác ở chỗ là con của chị ấy để cho chồng cũ nuôi nên mới có điều kiện để chia sẻ, vỗ về anh; đâu giống như em chỉ biết cắm mũi vào cơm áo bỉm sữa. Anh đã là phó giám đốc dự án của một tập đoàn xây dựng, có nhà, có tình yêu đích thực, xin anh những lúc say đừng gọi em nói những lời thương nhớ. Giờ 4 mẹ con em sống cùng nhau rất vui vẻ, hạnh phúc, mỗi sáng thức dậy bọn nhỏ giành nhau ôm mẹ và xem ai là người yêu mẹ nhất, tối được nghe bọn nhỏ líu lo hát cho mẹ nghe bài hát về ngôi nhà hạnh phúc. Anh thấy đấy, anh đã không còn chỗ trong ngôi nhà của 4 mẹ con em nữa rồi.
     
  14. thanhhunghn81 Active Member
    thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    3,311
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  15. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Anh không biết bắt đầu từ đâu và nói như thế nào, chỉ biết xin lỗi em, người vợ cũ của anh. 4 năm qua em đã một mình vất vả chăm sóc con, còn anh quá sai. Hơn 4 năm yêu em và 7 năm là vợ chồng, em đã vì anh chịu bao vất vả, chịu cưới khi trong tay anh chưa có gì, chịu cùng anh ở trong căn phòng trọ tồi tàn, chịu bao thiệt thòi để anh yên tâm phát triển sự nghiệp. Đáng lẽ anh đã có một gia đình hạnh phúc, sự nghiệp ổn định, 3 đứa con ngoan nhưng anh lại ngoại tình. Anh ép em ly hôn để đi theo tiếng gọi tình yêu đích thực, mặc em van xin gào khóc, mặc em một mình ôm 3 con nhỏ, đứa lớn nhất học lớp lá đứa nhỏ nhất gần 1 tuổi. Em trầm cảm đến tiều tụy, chỉ còn da bọc xương.

    Ngày ra tòa anh vui mừng vì được tự do, còn em ôm 3 con rời tòa trong nước mắt, thế mà anh vẫn lạnh lùng không nhìn tới em. Anh để lại nhà cho em (vì 95% tiền ngôi nhà đấy là bố mẹ cho vợ chồng mình sau cưới 2 năm). Ly hôn xong, anh vui với cuộc sống bên người mới, vẫn chu cấp đủ tiền theo tòa án quy định. Còn em cho thuê lại nhà cũ và ôm 3 con thuê nhà mới để bắt đầu lại từ đầu. Em gửi con, xin việc làm, anh không biết được những vất vả sau khi ly hôn mà em gánh chịu một mình. Khi anh có bồ, bố mẹ không ủng hộ và đứng về phía em. Để bố mẹ chấp nhận người mới, anh đã bịa chuyện nói không tốt về em. Từ đứng về phía em, bố mẹ và em gái anh đã quay lưng lại và sỉ vả em. Em chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    4 năm qua rồi anh biết nỗi đau trong em vẫn còn, em vẫn hận anh. Mỗi lần anh thăm con, cứ nhìn thấy anh là em gào khóc. Anh phải làm sao đây? Anh biết em hay đọc mục Tâm sự nên viết ra chỉ mong em cho anh được bù đắp khoảng thời gian 4 năm qua.
     
  16. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Anh không biết bắt đầu từ đâu và nói như thế nào, chỉ biết xin lỗi em, người vợ cũ của anh. 4 năm qua em đã một mình vất vả chăm sóc con, còn anh quá sai. Hơn 4 năm yêu em và 7 năm là vợ chồng, em đã vì anh chịu bao vất vả, chịu cưới khi trong tay anh chưa có gì, chịu cùng anh ở trong căn phòng trọ tồi tàn, chịu bao thiệt thòi để anh yên tâm phát triển sự nghiệp. Đáng lẽ anh đã có một gia đình hạnh phúc, sự nghiệp ổn định, 3 đứa con ngoan nhưng anh lại ngoại tình. Anh ép em ly hôn để đi theo tiếng gọi tình yêu đích thực, mặc em van xin gào khóc, mặc em một mình ôm 3 con nhỏ, đứa lớn nhất học lớp lá đứa nhỏ nhất gần 1 tuổi. Em trầm cảm đến tiều tụy, chỉ còn da bọc xương.

    Ngày ra tòa anh vui mừng vì được tự do, còn em ôm 3 con rời tòa trong nước mắt, thế mà anh vẫn lạnh lùng không nhìn tới em. Anh để lại nhà cho em (vì 95% tiền ngôi nhà đấy là bố mẹ cho vợ chồng mình sau cưới 2 năm). Ly hôn xong, anh vui với cuộc sống bên người mới, vẫn chu cấp đủ tiền theo tòa án quy định. Còn em cho thuê lại nhà cũ và ôm 3 con thuê nhà mới để bắt đầu lại từ đầu. Em gửi con, xin việc làm, anh không biết được những vất vả sau khi ly hôn mà em gánh chịu một mình. Khi anh có bồ, bố mẹ không ủng hộ và đứng về phía em. Để bố mẹ chấp nhận người mới, anh đã bịa chuyện nói không tốt về em. Từ đứng về phía em, bố mẹ và em gái anh đã quay lưng lại và sỉ vả em. Em chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    4 năm qua rồi anh biết nỗi đau trong em vẫn còn, em vẫn hận anh. Mỗi lần anh thăm con, cứ nhìn thấy anh là em gào khóc. Anh phải làm sao đây? Anh biết em hay đọc mục Tâm sự nên viết ra chỉ mong em cho anh được bù đắp khoảng thời gian 4 năm qua.
     
  17. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Anh không biết bắt đầu từ đâu và nói như thế nào, chỉ biết xin lỗi em, người vợ cũ của anh. 4 năm qua em đã một mình vất vả chăm sóc con, còn anh quá sai. Hơn 4 năm yêu em và 7 năm là vợ chồng, em đã vì anh chịu bao vất vả, chịu cưới khi trong tay anh chưa có gì, chịu cùng anh ở trong căn phòng trọ tồi tàn, chịu bao thiệt thòi để anh yên tâm phát triển sự nghiệp. Đáng lẽ anh đã có một gia đình hạnh phúc, sự nghiệp ổn định, 3 đứa con ngoan nhưng anh lại ngoại tình. Anh ép em ly hôn để đi theo tiếng gọi tình yêu đích thực, mặc em van xin gào khóc, mặc em một mình ôm 3 con nhỏ, đứa lớn nhất học lớp lá đứa nhỏ nhất gần 1 tuổi. Em trầm cảm đến tiều tụy, chỉ còn da bọc xương.

    Ngày ra tòa anh vui mừng vì được tự do, còn em ôm 3 con rời tòa trong nước mắt, thế mà anh vẫn lạnh lùng không nhìn tới em. Anh để lại nhà cho em (vì 95% tiền ngôi nhà đấy là bố mẹ cho vợ chồng mình sau cưới 2 năm). Ly hôn xong, anh vui với cuộc sống bên người mới, vẫn chu cấp đủ tiền theo tòa án quy định. Còn em cho thuê lại nhà cũ và ôm 3 con thuê nhà mới để bắt đầu lại từ đầu. Em gửi con, xin việc làm, anh không biết được những vất vả sau khi ly hôn mà em gánh chịu một mình. Khi anh có bồ, bố mẹ không ủng hộ và đứng về phía em. Để bố mẹ chấp nhận người mới, anh đã bịa chuyện nói không tốt về em. Từ đứng về phía em, bố mẹ và em gái anh đã quay lưng lại và sỉ vả em. Em chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    4 năm qua rồi anh biết nỗi đau trong em vẫn còn, em vẫn hận anh. Mỗi lần anh thăm con, cứ nhìn thấy anh là em gào khóc. Anh phải làm sao đây? Anh biết em hay đọc mục Tâm sự nên viết ra chỉ mong em cho anh được bù đắp khoảng thời gian 4 năm qua.
     
  18. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  19. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  20. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy.

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     

Chi sẻ trang này